Sự trưởng thành
Một khi Gheorghe Hagi bước vào trận đấu thì không ai có thể cản bước ông. Trong 4 mùa giải, ông đã ra sân 107 trận và ghi 98 bàn. Ở tuổi 18, ông được triệu tập vào đội tuyển quốc gia để tham gia trận giao hữu với Na Uy. Hai năm sau, ông được đeo băng đội trưởng ĐTQG Romania lần đầu tiên, trong một trận đấu thuộc vòng loại World Cup, đối đầu với Bắc Ireland. Nhưng danh tiếng đó không phải là quá lớn, và vào năm 19 tuổi, Hagi từng suýt bị một viên cảnh sát bắt giữ ở thị trấn Transylvanian của Sibiu, vì trông ông giống với một tên trộm bị truy nã.
Mặc dù được Nicu Ceausescu bảo trợ, nhưng thực tế là Sportul không bao giờ có thể hy vọng thách thức những danh hiệu lớn. Một cuộc chuyển nhượng đến Steaua, nơi mà Valentin, anh trai của Nicu, đang làm giám đốc thể thao, dường như là việc không thể tránh khỏi, và điều đáng ngạc nhiên duy nhất là chuyện này diễn ra sau khi đội bóng đã vô địch European Cup. Hagi đến thi đấu cho Steaua dưới dạng cho mượn, nhưng sau khi ra sân trong trận chung kết Siêu cúp châu Âu, đối đầu với Dynamo Kyiv, và ghi bàn thắng duy nhất của trận đấu từ một pha sút phạt, ông đã không bao giờ trở lại đây nữa.
Gheorghe Hagi phát triển mạnh trong một đội bóng đặc biệt, mặc dù bước khởi đầu đã diễn ra không mấy suôn sẻ. “Cậu ấy quá cá nhân,” Valentin thừa nhận, trong khi đó, sự thất vọng đã bắt đầu len lỏi bên trong các thành viên chủ chốt từng giành chức vô địch European Cup, vì đội bóng của họ – một tập thể đạt được thành công nhờ những đường chuyền sắc bén và các pha di chuyển thông minh – giờ đây đã trở thành đội bóng của Hagi.
Tuy nhiên, Steaua vẫn tiếp tục thống trị đấu trường quốc nội, họ đã lập kỷ lục 104 trận bất bại tại giải Vô địch quốc gia và giành ba chức vô địch quốc gia liên tiếp để bổ sung vào hai danh hiệu trước khi Hagi đến. Họ lọt vào bán kết European Cup một lần nữa, và cuối cùng, trận chung kết đã chứng minh rằng chiến thắng của Steaua trước Barcelona năm 1986 không phải may mắn, và điều đó cũng bảo đảm cho hồ sơ của Hagi đã đủ tốt để có thể đi ra nước ngoài thi đấu sau khi sự sụp đổ của chủ nghĩa cộng sản đã mở cửa biên giới Romania.