Cách đây gần 10 năm, huấn luyện viên Harry Redknapp (khi đó là thuyền trưởng Tottenham) từng phát biểu sau trận thua 1-3 trước Man Utd. “Đó là đẳng cấp của họ, giành chiến thắng thuyết phục ngay cả khi đội hình chỉ có 10 người (Paul Scholes nhận thẻ đỏ)”.
Nhưng Quỷ đỏ đã không còn là chính mình trong hơn nửa thập kỷ qua sau khi Sir Alex Ferguson nghỉ hưu. Kể từ đó cho đến trước cuộc đụng độ gần nhất, yếu tố “giết gà như một thói quen” đã mất đi hoàn toàn dưới thời David Moyes, Louis van Gaal, và kể cả là Jose Mourinho.
Tuy nhiên, trận đấu muộn nhất của ngày Chủ nhật đã chứng kiến một Man Utd rất khác so với chính họ dưới thời Solskjaer. Rõ ràng đội bóng này chơi tấn công mãnh liệt và áp đặt đối thủ ở 4 trận đấu trước tại Premier League, nhưng hôm nay là chiến thuật “phản công kinh điển”.
Đội khách chỉ kiểm soát bóng khoảng 40%, chuyền bóng chính xác 73% trong tổng số 364 đường chuyền, họ cũng chỉ dứt điểm bằng 60% số lần ra chân của các chân sút bên phía chủ nhà Tottenham. Như vậy có thể thấy rằng Man Utd cố tình nhường sân cho đối thủ.
Dù vậy, nhường sân ở đây không phải “sợ hãi” và co cụm như Mourinho-United trước chính Spurs mà là cách chơi chủ động hoàn toàn. Điều này thể hiện ở 10 lần rê dắt bóng thành công (so với 7 của Tottenham), tỷ lệ sút chính xác gần 80% (so với chỉ hơn 50% bên đối thủ).
Cách chơi phản công này vẫn phụ thuộc vào khả năng chuyển hướng thế trận của Paul Pogba với những đường chuyền sắm lẹm lên phía trên (3 key passes, cao nhất). Tất nhiên, một pha bóng phản công sẽ luôn cần tốc độ của tiền đạo, và Man Utd may mắn sở hữu “2 tia chớp” Martial – Rashford.
Bản đồ nhiệt cho thấy cánh trái vẫn là hướng lên bóng chủ đạo của Quỷ đỏ, sự cơ động của bộ tứ Lingard – Pogba – Martial – Rashford đã mang đến vô vàn khó khăn cho Tottenham. Họ liên tục rê dắt ở hai bên cánh dù chỉ có vỏn vẹn 2 pha tạt bóng trong 90 phút.
Để vận hành tốt chiến thuật trên sân Wembley, huấn luyện viên 45 tuổi đã có một chút thay đổi về sơ đồ từ 4-2-3-1 sang 4-3-1-2. Pogba không còn chơi như một tiền vệ tấn công mà lùi sâu hơn và nhường vị trí đó cho Lingard, trong khi Martial và Rashford đá cặp trên hàng công.
Ngoài sự hy sinh của Pogba, cặp đôi Victor Lindelof và Phil Jones không dâng cao như vài trận gần đây. Cuối cùng, những hậu vệ cánh là Ashley Young và Luke Shaw cũng bó vào trung lộ nhiều hơn để hỗ trợ phòng ngự, tất nhiên, đổi lại là chúng ta ít thấy họ phối hợp một chạm với các cầu thủ tấn công.
Tất cả những ý tưởng này của Solskjaer hay Mike Phelan sẽ sụp đổ nếu De Gea mất tập trung ở 1/11 tình huống cản phá của anh. Tuy nhiên, bóng đá luôn hấp dẫn ở sự kịch tính, và Man Utd đã hay nhưng còn may mắn. Tottenham có thể không xứng đáng trắng tay nhưng Quỷ đỏ nên là đội chiến thắng.